Lào, My Newspaper Writing, Photos

Rong chơi như Tarzan ở Vang Viêng

cover

Sau một hành trình dài gần 30 tiếng trên xe từ Siem Riep, Campuchia, tôi cũng đến được Vang Vieng, Lào. Vang Vieng là một thị trấn nhỏ xinh xắn và là một điểm dừng chân đầy thú vị trong hành trình khám phá nước Lào của tôi.

Ở bến xe Viêng Chăn

Sau khi xe đưa tôi đến bến xe Viêng Chăn của Lào, tôi phải tiếp tục mua vé xe đi Vang Vieng ở đây. Một số tài xế xe minibus ra mời chào tôi mua vé đi Vang Vieng với giá 150 Kíp. Tôi im lặng rồi đi thẳng vào trong nhà ga tìm những văn phòng bán vé để hỏi mua vé. Họ nói với tôi “Phòng vé trong bến xe không bán vé đi Vang Vieng. Muốn đi Vang Vieng bạn có thể mua trực tiếp ở tài xế bên ngoài với giá 50 Kíp”.

Sau khi đã nắm được giá đúng, tôi tự tin đi ra ngoài trả giá để mua vé đi Vang Vieng. Những tài xế vẫn ra giá 150 Kip. Tôi nói “50 Kip”, và họ gật đầu trong vòng một nốt nhạc.

À còn có một chuyện này không được vui lắm nè. Trên những bức tường ở bến xe Viêng Chăn có 1 dòng chữ với nội dung “Đừng vứt rác bừa bãi” được viết bằng 2 thứ tiếng: Tiếng Lào và… Tiếng Việt :”< Nhìn dòng chữ tự nhiên thấy ái ngại dễ sợ. Tôi tự hỏi “Người Việt mình sang nước bạn mà để lại hình ảnh xấu xí đến mức họ phải ghi riêng một biển cấm bằng tiếng Việt sao?”.

dvang-vieng

Vẻ đẹp yên bình của Vang Vieng

 Chúng tôi lên đến Vang Viêng thì cũng đã 2h chiều. Lúc mới xuống xe đi trên con đường chính, tôi không có ấn tượng nhiều với Vang Vieng. Lúc đó những gì hiện ra trước mắt tôi chỉ là nhà cửa lộn xộn, đường sá bụi bặm, trời nắng gắt cùng không khí oi bức khó chịu,… Thế nhưng, sau khi nhận phòng cất đồ đạc xong, đi ra thuê xe đạp khám phá Vang Vieng thì tôi mới bắt đầu dần dần nhận ra vẻ đẹp và sự thú vị ở đây.

Vang Vieng có một địa hình rất lý tưởng đó là “lưng tựa núi mặt nhìn sông”. Những đám mây trắng sà xuống bao phủ những dãy núi chập chùng, nhấp nhô soi mình xuống dòng Nam Song. Phía xa xa là những cánh đồng xanh thẳm. Thị trấn nhỏ bé này vừa ẩn chứa trong mình nét hoang sơ lại vừa là một thị trấn vô cùng yên bình.

Vang Vieng ngập tràn du khách, nhất là Tây balô vì nơi này giá cả rẻ hơn Luang Prabang và có nhiều trò thám hiểm, mạo hiểm cho du khách balô thích khám phá. Không có những nhà hàng 5 sao sang trọng, cũng chẳng có những resort đắt tiền. Vang Vieng có nhiều quán ăn nhỏ mang phong cách phương tây phóng khoáng. Những nhà trọ giá rẻ, khách sạn bình dân, quán bar dân dã,… có mặt khắp nơi. Chỉ với dòng sông và những ngọn núi ấy mà người Lào đã biết tạo cho Vang Vieng một tên tuổi vững vàng trên các trang web, tạp chí du lịch danh tiếng để rồi du khách khắp nơi ai đến Lào cũng phải ghé qua đây và lắm kẻ trong đó có tôi đã mê mẩn Vang Vieng.

Trải nghiệm “đặc sản” Vang Vieng

Vang Vieng thu hút du khách với những trò chơi trên sông tưởng chừng rất bình thường nhưng lại là đặc sản rất nổi tiếng đầy thú vị.

Có rất nhiều tour một ngày trải nghiệm các trò chơi thú vị ở Vang Vieng cho các bạn lựa chọn như bay cùng khinh khí cầu, trèo kayak, trượt zipline, chơi tubing, blue lagoon,…. Bạn có thể đi một vòng quanh khu phố tây sẽ thấy tràn ngập các văn phòng bán tour du lịch một ngày và vé xe. Riêng tôi, tôi chọn cho mình một tour “full day” với 220.000 kip (gần 600.000 VNĐ, giá đã mặc cả) để trải nghiệm các hoạt động: trượt zipline, trèo kayak, ăn trưa, tubing khám phá hang động và vui chơi ở hồ blue lagoon – một hồ xanh nổi tiếng ở Vang Vieng. Tuy nhiên vì có quá nhiều du khách đến bơi mà giờ blue lagoon được truyền miệng với một cái tên mới khá hay là “brown lagoon”. Ai cũng nói trong tương lai cái hồ xanh xinh xinh này có thể trở thành hồ nâu xinh đẹp và đằm thắm.

Sáng hôm sau, xe tuk tuk bán tải đến đón chúng tôi đi đến điểm tập trung để bắt đầu hành trình trèo kayak trên sông Nam Song. Trèo thuyền kayak thực sự rất vui, nhưng cũng rất mỏi tay. Người nào cao to, tay khoẻ, trèo có lực sẽ được ngồi phía sau để tạo lực trèo cho thuyền chạy nhanh chậm; còn người nào nhỏ con, tay yếu thì ngồi đầu thuyền để dẫn dắt con thuyền.

Cảnh vật trên sông cứ thay đổi theo từng đoạn. Có đoạn ngẩng lên chỉ thấy chóp núi chắn mây trời, có đoạn thì cả bụi tre sà sát xuống nước như trong Ngọa Hổ Tàng Long. Đoạn sông này cũng đặc biệt, nước màu nâu đục, có đoạn thì sóng đập dữ dội, có đoạn cuộn xoáy, đoạn êm ru,… nhưng hoá ra rớt xuống mới biết sông chỉ cạn đến đầu gối chứ chẳng nguy hiểm gì.

Sau 7km trèo kayak mỏi rã rời, chúng tôi cũng đến một bìa rừng có zipline. Tại đây chúng tôi được mặc đầy đủ trang thiết bị với mê hồn trận dây dợ để đảm bảo an toàn. Chơi trò này, bạn sẽ không xuống đất trong vòng 1 tiếng, mà sẽ được bay từ cây này qua cây kia, cảm giác rất giống như Tarzan. Trượt tới đường thứ bảy tám gì đó thì bạn sẽ được bay với tốc độ như trong phim kiếm hiệp. Cảm giác lao đi vun vút trong không khí, băng qua những cánh rừng thật sự rất thú vị.

Khi hoàng hôn buông xuống, Vang Vieng nhỏ bé, bình yên trở nên nhộn nhịp, sầm uất với khu phố Tây. Du khách có thể tìm mua đủ thứ hàng hóa, quà lưu niệm, hay bất cứ dịch vụ gì tại đây với mức giá hợp lý và khám phá văn hóa của người dân bản địa qua những món ăn dân dã.

Dẫu mỗi ngày có vô số du khách đến rồi cũng có vô số khách đi… nhưng Vang Vieng không xô bồ lộn xộn mà vẫn cứ yên ả, thanh thản như cuộc sống thường nhật của phố núi quê mùa.

MAI HƯƠNG

Xem thêm bài viết tương tự của mình trên báo Tuổi Trẻ nhé: http://dulich.tuoitre.vn/du-lich/rong-choi-nhu-tarzan-o-vang-vieng-20171017102831697.htm

Bình luận ^^!

Published by Mai Hương

Tôi là một kẻ lang thang, chụp choẹt linh tinh, sưu tầm các câu chuyện và đi viết dạo. Đơn giản vậy thôi. Tôi thường tìm đến với những vùng đất hoang sơ, những con người với lối sống cổ đại và những nền văn hoá sắp biến mất. Tôi muốn được tận mắt chạm vào những “huyền thoại” trên thế giới này rồi ghi lại nó qua những câu chuyện, những bộ ảnh, những thước phim,… theo – cách – của – riêng – mình, trước khi nó có thể biến mất hoàn toàn. Tôi xê dịch tiết kiệm theo cách xin làm TNV quốc tế, làm WWOOF trong các trang trại, ở nhờ qua couchsurfing, xin đi nhờ xe và sống “man di mọi rợ” như người địa phương.

Leave a Reply