Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 27): Mối nghiệt duyên với anh nhà báo Shankar Dutta (phần 5).

07C6C7C7-5469-4BE7-8681-FE49B81724E9

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 27): Mối nghiệt duyên với anh nhà báo Shankar Dutta (phần 5).
 
✅ 15. “Vé tàu VIP nhất!”
 
Xe chở chúng tôi đến ga tàu. Shankar nói chúng tôi đứng ngoài đợi rồi chen vô hỏi mua vé và mua được 3 vé giường nằm. Rồi Shankar liên tục nhấn mạnh đầy tự hào là “nhờ thẻ nhà báo của anh nên mua được 3 vé giường nằm VIP nhất đấy”. Chúng tôi cảm ơn rối rít. Tui còn nghĩ trong đầu: “Chà VIP nhất chắc phải VIP hơn cái vé giường đệm điều hòa mà hồi mình mua từ Guwahati đến Itanagar nhỉ? Giá cũng rẻ hơn cái hùi mình mua một chút. Thẻ nhà báo ở Itanagar quyền lực ghê. Ngưỡng mộ!”

Ấy thế mà… trời đựu, cái “vip nhất” mà anh chàng Shankar nói chỉ là cái vé giường nằm với quạt, không đệm, không cửa sổ, không điều hoà. Trong khi vé đợt trước tui mua là giường có đệm, có điều hòa, có cửa sổ. Vãi cả “dùng thẻ nhà báo mua vé VIP nhất!”. Tiên sư anh, anh chém gió với gái là giỏi! Đấy, nhờ thế mà lúc lên tàu anh Nam với anh Ninh lại có cớ để chửi quá chời! :)))
 
Đúng là chuyến đi bi hài mà!
Thôi quay lại chuyện ở Itanagar. Sau khi mua vé xong Shankar đưa chúng tôi đi tham quan vài điểm du lịch ở Itanagar. Lên cả một ngọn đồi cao cao để nhìn toàn cảnh Itanagar. Mà tiếc ghê, hùi đó tui chẳng hứng thú chụp ảnh mấy chỗ đó nên giờ viết không có ảnh để minh họa. Đi tham quan xong chúng tôi về lại nhà Shankar nghỉ ngơi, ăn uống bữa cuối trước khi lên tàu đêm.
(Khoảng thời gian này lắm vụ lắm, chap sau tui kể).
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
✅ 16. Anh Ninh body shaming tuiiii ☠️😡😡
 
À trước khi kể đến mục tiếp theo, cho phép tui nhai lại cái mục này. Bữa tui kể rồi mà bị lộn địa điểm với thiếu chi tiết. Nó lại liên quan tới câu chuyện ở Itanagar bên dưới nên tui kể lại hen.
 
Mấy ngày đi Ấn, lướt FB cứ thấy con nhỏ ABC – bạn hồi Đại học với tui, up ảnh xôi thịt khoe vếu khủng nhưng caption thì lại bàn về thuyết vũ trụ, ra vẻ deep deep và đầy sâu sắc chẳng liên quan. Kiểu khoe ngầm ấy mà với tui thì nó lố bỏ cha, tui ngó mà tui mắc mệt 😒.
Do cũng có friend với ABC, nên anh Nam lướt thấy ảnh lại xuýt xoa:
 
– A.Nam: “Xuuu, Ngực nó đẹp nhỉ?”.
– Tui kêu: “No. Em chẳng thích!”.
– A Nam: “Em ko thích đúng rồi, đàn ông tụi anh thích!”.
– Tui vẫn cãi: “Khônggg, bạn trai em đàn ông cũng ko khoái ngực bự!!!!”
– Xong anh Ninh bồi thêm câu: “Em nhìn lại cái “bo đì” của em đi Hương. Người gì mà nằm chung giường cả tuần không có chút cảm giác! Mà thôi, với anh mày cũng như đàn ông thôi!”
 
Chi trờiiii (tui ngó xún nhìn người mình), tui cũng đủ 3 vòng như họ chứ bộ!!! Thậm chí 3 vòng có số đo bằng nhau siêu cân đối lun nhaaa.
(Lý do vì sao tui phải nằm chung giường với A Ninh – xem chap 21 để khum hiểu lầm).
 
Mà đấy, đi khám phá thế giới oách vậy roài mà tuôi vẫn không hết được sun see với mí đứa xào xạo, anh Nam cũng ko hết trần tục, anh Ninh không hết cái thói body shaming tui nữa, khộ!
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
✅ 17. Anh Ninh ra mặt giải vây.
 
Có vẻ anh Ninh cũng bắt đầu khó chịu với việc Shankar cứ làm phiền tui. Mấy lần anh cũng cố gắng giải vây cho tui khi thấy Shankar làm phiền tui quá. Bữa thì anh kiếm cớ để lôi tui đi, bữa thì anh chen vô giữa tui và Shankar tạo khoảng cách giúp tui.
 
Xong tối nay anh bảo tui “Em thử nói cho thèng Xa Cà biết hùi xưa anh từng là người yêu cũ của em đi. Cho nó tức chơi”. Thì hùi sinh viên tui và anh Ninh có từng tìm hiểu nhau 1 thời gian ngắn lúc mới nhập học. Nhưng chưa bắt đầu thì đã dừng lại. Chưa có iu đương giề. (Vụ này có chap ngoại truyện (sau chap 2) tui có kể cụ thể quá trình và lý do).
 
Sau đó lúc đi chợ đêm anh Ninh còn cố tình khoác vai tui để chọc tức Shankar. Lúc khoác vai tui, anh nói: “Giờ anh mới công nhận hóa ra em cũng có sức hút đặc biệt đấy!”. Ơ, thế ông nào hum trước mới vênh mặt nói với tui là: “Em nhìn lại cái “bo đì” của em đi. Người gì mà nằm chung giường cả tuần cũng ko có chút cảm giác!” đó? Giờ phải công nhận tui có sức hút rồi hả? 😒
 
Đang khoác vai thì anh Nam quay lại thấy, anh Nam chửi te tua, bảo: “Mày bỏ ngay cái tay ra khỏi vai con Hương không thằng kia lại ầm ĩ lên là mày khỏi về nước bây giờ”. Thế là a Ninh phải thôi khoác vai tui ngay lập tức. 😳😳
Ỏ… đam mê chọt tức Shankar chút xíu hoy mà!!
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
✅ 18. “Anh chỉ thích Hương thôi”.
 
Tôi đưa cho Shankar coi ảnh cô bạn “sẹc xi” hay khoe vếu và viết cap sâu sắc của tui. Nói là “Bạn hồi Đại học của tui nè, đây mới là một cô gái được các chàng trai ở Việt Nam yêu thích và săn đón. Đây là gu của anh Nam đóa. Anh Nam rất là thích những cô gái nóng bỏng quyến rũ như này!”.
 
Vừa nghe tôi nói vậy Shankar liền phản đối, bảo: “Khônggg, anh không thích mẫu con gái đó đâu. Anh thích cô gái có nụ cười đáng yêu như em cơ!”. Nói xong lại lấy tay xoa nhẹ cằm tôi. Trời ơi gứmmmm. Tui gạt tay ổng ra. Ổng làm như tui là con cúp bế của ổng mà ưng làm chi làm. Mà sao trai Ấn cũng nghĩ ra được mấy cái hành động “rồ man tích” làm người khác nổi da gà vậy trời. 😳
 
Cái, anh Ninh đưa ảnh bé Na – người yêu của ảnh ra khoe một cách đầy tự hào, nói: “Bạn gái tao nè, xinh không?”. Tôi dịch lại cho Shankar thì Shankar phản đối, bảo: “Khônggg, Hương vẫn dễ thương hơn. Anh chỉ thích Hương thôi!”. Hahaa. được đấy, biết nịnh đấy, mát lòng mát dạ ghê. Nói chung cứ thích tuôi hơn con bạn hay khoe vếu của tuôi là ghi điểm òi đó. Vì tuôi khum ưa nhỏ đó mòa. Tính tuôi nó cứ sun see vậy đóa. Kakaa…
 
Chap này kể mấy chuyện nhẹ nhàng vui vẻ vậy thôi hen. Chap sau là lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, sẽ có nhiều vụ giật gân, hãi hùng!
 
———————————————
📸 Photo: Chắc mọi người sẽ thắc mắc sao ảnh nào ở Itanagar tui cũng mặc áo này. Là do tất cả ảnh ở Itanagar a Ninh chụp chỉ trong 1 một buổi chiều hum cuối cùng ở Itanagar thui. Chứ hem phải tui ở dơ nhaaaa.

{"subsource":"done_button","uid":"328C69FE-562A-43EF-93EF-EE291E155ABB_1633078188637","source":"other","origin":"gallery","sources":["322764976344211"],"source_sid":"328C69FE-562A-43EF-93EF-EE291E155ABB_1633078188643"}

 

Bình luận ^^!

Published by Mai Hương

Tôi là một kẻ lang thang, chụp choẹt linh tinh, sưu tầm các câu chuyện và đi viết dạo. Đơn giản vậy thôi. Tôi thường tìm đến với những vùng đất hoang sơ, những con người với lối sống cổ đại và những nền văn hoá sắp biến mất. Tôi muốn được tận mắt chạm vào những “huyền thoại” trên thế giới này rồi ghi lại nó qua những câu chuyện, những bộ ảnh, những thước phim,… theo – cách – của – riêng – mình, trước khi nó có thể biến mất hoàn toàn. Tôi xê dịch tiết kiệm theo cách xin làm TNV quốc tế, làm WWOOF trong các trang trại, ở nhờ qua couchsurfing, xin đi nhờ xe và sống “man di mọi rợ” như người địa phương.

Leave a Reply