4 rưỡi sáng, 2 đứa lục đục dậy giữa cái lạnh tê tái của Adelaide để chuẩn bị cho một hành trình mới. Hành trình đến đảo Kangaroo – một hòn đảo rất hoang sơ và lớn thứ ba của Úc. Cô Hạnh bảo để chú Michael chở 2 vợ chồng ra khu trung tâm – nơi tụi mình phải tập trung lúc 5 rưỡi sáng để lên xe bus đi ra phà. Nhưng nghĩ giờ sớm và lạnh quá, chú Michael lại đang ốm nên nên 2 đứa mình vẫn quả quyết là tự bắt được Uber. Cô Hạnh không quên chuẩn bị cho tụi mình trái cây, bánh mỳ kẹp pate và một vài chiếc bánh ngọt để mang theo ăn đi đường. Tụi mình thực sự cảm kích trước sự nhiệt tình và chu đáo của vợ chồng cô.
Uber đi từ vùng ngoại ô của Adelaide ra trung tâm với giá 50 đô. Xe chạy tầm 30 phút thì đến điểm tập trung. Nhưng phải đến 7g sáng xe bus mới thực sự xuất phát khi đã đầy đủ hành khách. Xe chạy từ trung tâm tới Cape Jervis để đón phà ra Kangaroo Island mất tầm 3 tiếng cho quãng đường hơn trăm km. Rồi tiếp tục đi phà từ Cảng Cape Jervis đến Kangaroo mất hơn 1 tiếng nữa. Tuy nhiên so với đi máy bay từ trung tâm Adelaide chỉ mất 30 phút thì đa số dân địa phương vẫn thích đi xe. Vì họ nói khung cảnh trên đường rất đẹp, và lúc đi phà còn có thể được ngắm hàng đàn cá heo nhào lộn.
Xui cho mình là phà lắc qua lắc lại một lúc là mình ói tè le rùi nằm bẹp dí nên khỏi thấy cảnh tượng cá heo luôn. Thực ra lúc đầu biển cũng khá êm. Nhưng được một lúc sóng động là mình chịu không nổi. À phà ở đây là Sealink nha.
Trước khi đặt chân lên đảo, tất cả hành khách đều được giới thiệu sơ lược về hệ sinh thái đặc sắc trên đảo và cả những khuyến cáo cần thiết nhằm đảm bảo cho môi trường tự nhiên của Kangaroo Island duy trì được sự hoang dã.
Đảo Kangaroo rộng 4.500 km vuông mà hệ thống xe buýt rất thưa thớt. Không có xe coi như sẽ bỏ lỡ nhiều cảnh quan đẹp có tiếng. Nhưng vì mình book tour qua Klook rồi nên luôn đảm bảo sẽ có xe làm 1 chuyến roadtrip quanh đảo.
Cả đảo chưa tới năm ngàn dân, tính ra bình quân mỗi người sở hữu cả cây số vuông đất đai ấy nhỉ @@!!! Đường sá trên đảo chủ yếu vẫn là đường đất, chỉ có đường ở các thị trấn và trục đường chính của đảo là được trải nhựa. Các dự án xây cầu nối đảo với đất liền và phát triển hạ tầng trên đảo đều bị từ chối. Đa số người dân muốn giữ Kangaroo cho nguyên vẹn như khi đảo được người Anh phát hiện 200 năm trước.
Chuyến xe roadtrip chạy dọc nhiều bãi biển đẹp và hoang vắng thực sự. Những bãi cát mênh mông không một bóng người, chỉ có hàng đàn hải cẩu mập ú nằm phơi nắng cùng những tảng đá khổng lồ bị gió và nước xói mòn tạo ra các hình thù ngoạn mục.
Tài xế kiêm HDV giới thiệu rằng hòn đảo hoang vắng này từng có thổ dân sinh sống từ 16 ngàn năm trước, thời mà đảo còn nối với đất liền bằng một dải đất thấp. Cho đến những năm đầu Công nguyên nước biển dâng lên, dải đất thấp biến mất, thổ dân rút hết về đất liền. Hòn đảo trở nên hoàn toàn cách biệt và hệ sinh thái cũng ngày càng khác với đất liền.
Hơn một nửa diện tích đảo là rừng nguyên sinh. Vậy nên trước mắt mình chỉ là bạt ngàn màu xanh non lá cây của đồng cỏ, hàng cây hai bên đường, rặng núi xa tít chân trời, cả trời và biển cũng xanh, nhưng là màu xanh ngọc bích trong veo. Thiên nhiên hoang dã không hề yên tĩnh như mình vẫn tưởng. Cuộc đấu tranh sinh tồn của chuột túi, sư tử biển, cá heo, chim biển, thú mỏ vịt, thiên nga đen… và hàng trăm loài thực vật quý hiếm rất sôi động qua lời kể của hướng dẫn viên say mê muông thú.
Cần nói thêm là các dịch vụ du lịch ở đảo rất bài bản, nhân sự thì gọn nhẹ tối đa. Hướng dẫn viên thông thái của cả đoàn cũng kiêm luôn nhiệm vụ tài xế một cách điệu nghệ.
Ở đây, bạn không được cho các loài vật đồ ăn. Bởi việc cho chúng ăn sẽ làm mất bản năng sinh tồn của loài. Buổi chiều đến vịnh Seall Bay mình được gặp rất nhiều hải cẩu. Dù phải giữ khoảng cách nhưng mình vẫn nhìn rõ được vẻ đáng yêu của loài động vật mũm mĩm này. Đa số hải cẩu nằm ngủ lăn lóc khoe thân hình béo ú, chỉ vài ba con nhỏ xíu vừa lê la tìm mẹ, vừa ư ư kêu la nghe rất da diết.
Quả thật, mình nghĩ cư dân của đảo phải là người yêu thiên nhiên, muông thú lắm bởi đời sống vật chất tiện nghi trên đảo chỉ ở mức tối thiểu, thực phẩm và xăng đắt đỏ, chỉ có thiên nhiên là tuyệt vời. Hầu hết dân Kangaroo mà mình gặp đều rất vui tính và thong dong. Họ hài lòng với căn nhà đơn sơ cùng những con đường đất bụi mịt mù, thú vui giải trí phổ biến là câu cá và tắm biển.
Sau 2 ngày trên đảo, vợ chồng lên lại phà trở về đất liền. Lần này biển lặng hơn, mình không còn bị say sóng và nôn ói nữa. Cô Hạnh nhắn tin báo là đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn chờ 2 vợ chồng ở nhà. Ngày mai cô sẽ đưa 2 vợ chồng chơi quanh Adelaide và làm tiệc BBQ cho 2 đứa ăn…
Chà, tự dưng mình lại nhớ vợ chồng cô Hạnh và chú Michael quá! Nhớ căn nhà yên bình ở vùng ngoại ô của Adelaide. Nhiều lúc mình thấy mình may mắn lắm vì suốt hơn 2 năm rong ruổi khắp nơi, đâu đâu mình cũng toàn gặp những người tốt và nhiệt tình. ^^
——–
Thôi, lại hơi cảm xúc rồi. Đoạn cuối chốt lại thông tin quan trọng đây:
Ai quan tâm đến vùng đất này thì có thể tham khảo tour đi Kangaroo Island tụi mình chọn ở link này nha, Kangaroo Island sẽ không làm bạn thất vọng! 🙂 : http://bit.ly/2MMCQP2
3 thoughts on “Note cho những ngày rong ruổi ở Kangaroo Island”