(📸 Photo: Ảnh Shankar gửi cho tôi lúc anh đi tác nghiệp. Đã nuôi lại râu sau khi tôi rời Ấn Độ. Thiệt đã để râu thì để luông vậy đi. Còn cạo thì cạo hết cmn đi. Chứ để chi chỏm râu dê thấy ghê 😑).
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
Đến ga tàu, đến lúc tôi phải rời đi, anh nhìn tôi với ánh mắt mà tôi chẳng biết diễn tả sao. Vì mắt anh nó khum đẹp để tui tả này kia, nhưng cũng có thể nói là buồn thăm thẳm và đầy hụt hẫng.
Nếu thật sự có cảm tình với một người mà mình biết chắc rằng cả đời này chẳng bao giờ còn có thể gặp lại… hẳn là sẽ buồn lắm, đúng không?
Và lần này, tôi quyết định đặt ba lô xuống rồi chủ động quay lại… ôm từ biệt Shankar như một người bạn. Vỗ lưng anh rồi nói “Tạm biệt anh. Giữ sức khoẻ nhé”.
Like this:
Like Loading...