Blog, Nepal

🇳🇵 Nepal (Chap 17): Sự chịu đựng đã vượt quá giới hạn. Và tôi không còn nhẫn nhịn nữa!

(🆘 chap hôm nay hơi dài, nhưng là một bước chuyển mới trong cảm xúc và suy nghĩ của mình. Không biết bạn đọc đủ kiên nhẫn đọc hết khum).
– – – – – – – – – – – – – – –
Lobuche, 4910m, 09/3/2016.
 
✅ 1, Tôi đang dần cảm thấy cơ thể không ổn!
 
Viết đến đây thì tôi bắt đầu cảm thấy đầu mình đau nhiều hơn và mệt hơn. Tối nay tôi thậm chí không nuốt nổi cơm mà vẫn phải ráng. Tôi quyết định gọi thêm… trà tỏi uống để tăng đề kháng. Mẹ ơi cái vị thật khó nuốt.
 
Hình như triệu chứng sốc độ cao thường rõ ràng hơn về chiều và tối. Khi nãy tôi còn rất khỏe, còn hát hò và nói chuyện luyên thuyên với các bạn người Nhật. Vậy mà giờ tôi lại đau đầu và mệt mỏi muốn ốm thế này là sao?

Nepal

🇳🇵Nepal (Chap 16): Tôi đột nhiên trở thành người “nhanh và mạnh nhất” Himalaya hôm nay 😳.

Lobuche (4910m), 09/3/2016
 
Nếu không đi ra ngoài thế giới, có lẽ tôi không bao giờ biết được giới hạn của bản thân mình. Không bao giờ biết được mình có thể làm được những gì, đi được tới đâu…
 
– – – – – – – – – – – – – – –
✅ 1. Thể lực của tôi thay đổi một cách kỳ lạ.
 
Tôi đang ở Lobuche 4910m. Vâng tôi đã đi tới đây rồi. Và thật kỳ lạ, hôm nay tôi lại là người “nhanh nhất và mạnh nhất”. Hôm nay tôi vô cùng sung sức. Sung sức tới nỗi tôi vượt gần như tất cả các team khác. Tự dưng tôi sung sức một cách… khó hiểu!
 
Thật sự hôm nay tôi vô cùng bất ngờ với bản thân mình. Tôi không còn là đứa yếu ớt và chậm chạp nhất nữa. Mà trở thành người nhanh nhất của ngày hôm nay 😳.
Nepal

🇳🇵Nepal (Chap 15): Một vài mẩu chuyện nhỏ khác tại Dingboche.

Vẫn là Dingboche (4410m), 08/3/2016.
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
Trước khi viết tiếp hành trình lên Lobuche (4910m), mình sẽ kể nốt vài mẩu chuyện nhỏ (không liên quan tới Jeff) mà mình chưa kể.
 
Chuyện với Jeff sẽ tiếp tục kể sau khi quay lại Kathmandu. Còn trên Himalaya thì tụi mình chỉ tiến triển đến mức độ tình bạn thân thiết như vậy ở Dingboche thôi.
Nepal

🇳🇵 Nepal (Chap 14): Khoảng thời gian với Jeff ở Nepal (tập 3)

Dingboche (4410m), 08/3/2016,…
 
– – – – – – – – – – – – – –
✅1. Jeff bắt đầu ốm.
 
Jeff bắt đầu sốc độ cao rồi. Jeff có dấu hiệu mệt mỏi từ chiều tối qua nhưng tới hôm nay thì có vẻ nặng hơn.
 
Thật lạ, tôi cứ nghĩ là nếu có sốc độ cao thì mình sẽ là người đầu tiên cơ. Nhưng cái đứa yếu nhất dãy Himalaya như tôi: đi xe say xe, đi tàu say tàu,… mà ở độ cao hơn 4000m này thể lực vẫn tạm ổn. Còn Jeff là người Mỹ thể trạng tốt hơn tôi sao lúc này lại yếu hơn hẳn tôi nhỉ? Hay là do hum trước tôi đã chơi trước 1 viên Acetazolamideta?
 
Chiều tôi ngồi bên lò sưởi uống trà gừng và viết nhật ký. Bỗng Jeff xuất hiện, tiến đến bên cạnh, gục đầu lên đầu gối tôi, rồi vòng tay ôm lấy chân tôi đầy mệt mỏi. Jeff nói “tôi ốm rồi bạn gái ạ!”.
Nepal

🇳🇵 Nepal (Chap 13): Khoảng thời gian với Jeff ở Nepal (tập 2).

Vẫn là Dingboche (4410m), 07/3/2016
 
– – – – – – – – – – – – – – –
✅ 1. Anh Nam Ki đề xuất thay đổi lịch trình.
 
Theo lịch trình ban đầu của chúng tôi thì ngày mai sẽ tiếp tục ở lại Dingboche thêm một ngày để cơ thể tiếp tục thích nghi với độ cao hơn 4410m này. Đây là lịch trình mà Janak và Binush khuyến khích.
 
Nhưng đến bữa tối anh Nam Ky gọi tôi ra nói chuyện. Anh nói với tôi rằng anh muốn thay đổi lịch trình. Tức là ngày mai chúng tôi sẽ không ở lại Dingboche để thích nghi với độ cao 4410m nữa mà anh muốn đi thẳng lên Lobuche 4910m. Vì anh thấy thể lực 2 vợ chồng anh hiện rất ổn.