“Chuyện là, tôi mang balo đồ và túi xách nhỏ vô WC đánh răng rửa mặt, thì thấy trong bồn cầu nước cứ xả róc rách liên tục. Tui nghĩ nó bị rò nước như mấy cái bồn cầu công cộng ở Việt Nam í. Nên tui mới nói: “Ủa, tốn nước quá!”. Nói xong tui mò mẫm, rồi lấy tay vặn hay bấm một cái nút gì đó (tui nghĩ là nút xả nước) – với một suy nghĩ rất đơn thuần là “tắt nước bồn cầu cho đỡ tốn nước của hành tinh xanh nèee!!”.
Ai ngờ nó là nút của một cái vòi nước rửa đuýt tự động (được gắn ẩn bên trong bồn cầu). Tức là nếu như chúng ta ngồi và bấm nút, thì cái vòi nước đó sẽ xịt tự động từ dưới lên… đuýt của chúng ta. Nhưng nhọ cái là tui ko có ngồi, mà tui đang đứng ngó mặt vô đó để chỉnh chỉnh, tìm cách tắt nước. Và thế là…. chắc mọi người cũng đoán được…
“1 tấn nước” rửa đuýt từ bồn cầu đã được xịt thẳng vô cái bản mặt tui và (dĩ nhiên) cả người tui….”