Photos, Việt Nam

Kỷ niệm “ngáo” nhất khi chơi dù lượn của tui (T_T)

IMG_6106

Haha…. Chuyến bay dù từ 2018 giờ tui mới kể á :))), tại tui nhác viết. Nay rảnh nên tui sẽ kể dần dần nhiều chuyện hen.

🌸 Kỷ niệm số 1:

Bữa đó tui hăm hở mang theo 1 cái gậy để seo phì (của con SJ Cam ghẻ ghẻ) nè. Vì tui nghe anh leader nói anh có Go Pro 7 nhưng khum có gậy, nên tui bảo:

– “Vậy anh lắp con Go Pro 7 của anh vô cái gậy của em chụp nhen!”.

– Ảnh ok nhưng nói tui là: “Em nhớ cầm chắc ko lúc bay rớt mất con Go Pro của anh là xong à nha!”.

– Tui bảo: “Anh yên tâm, em cầm chắc lắm!”

– Ok, anh tin em!

Và đúng là tui cầm chắc thiệt mà. Trong lúc bay, tay tui vẫn cầm cái gậy rất chắc, chỉ có điều cái gậy nó bỗng… gẫy làm đôi! 😳

Oạch!

Thật sự cái gậy SJ Cam của tui hem hỉu sao nó đứt làm đôi trong lúc tui đang cầm đó pà con 🥶. Mà trời phật phù hộ sao tay tui cầm đoạn giữa, nó đứt đôi cái, nó rớt khúc đuôi xún, còn khúc đầu tui vẫn cầm chắc trên tay. Con Go Pro của anh leader nó nằm ở khúc đầu bà con ạ. :))) Và thế là khi nửa cái gậy nó rơi tự do anh leader nho nhã, lịch thiệp “ông hoàng đạo Phật, chúa tể ngồi thiền,…” của tui đã hét lên 2 chữ:

“Đù… mááááá…!”

Ảnh sock suýt rớt dù luôn ạ! :)))

IMG_6103

————————————

🌿 Kỷ niệm số 2:

Các bạn nhìn ảnh thấy tui cười tươi nghĩ thích lắm đúng hem? Nhưng cha mẹ ơi, có vài đoạn gặp gió chi đó nó nhấp nhô như sóng biển, tui là tui thấy có gì đó dâng tận cổ rùi đó. Chính xác là tui bị… say cmnr. Mà tui vẫn cố gồng chỉ mím môi cười thôi. 🤢

Cho đến lúc anh leader bấm nút quay phim và hăm hở: “Hello, hello, nào Hương, em nói gì đi Hương…!”.

Thì tui…. “Ọe!!!!” 🤮

Má ơi, tui ói thiệt bà con ạ…

Và lúc này tui ko nhớ ảnh nói gì nhưng ảnh đã tắt cam ngay lập tức. Chỉ biết là lúc hoàn thành hành trình anh để lại cho tui 6 chữ đầy xúc cảm:

“Anh sợ em quá Hương ạ!”

P/s: Anh leader của tui nick FB là Dinh The Anh? 😂 Bạn nào có nhu cầu bay dù lượn có thể liên hệ nhé =]]

Bình luận ^^!

Published by Mai Hương

Tôi là một kẻ lang thang, chụp choẹt linh tinh, sưu tầm các câu chuyện và đi viết dạo. Đơn giản vậy thôi. Tôi thường tìm đến với những vùng đất hoang sơ, những con người với lối sống cổ đại và những nền văn hoá sắp biến mất. Tôi muốn được tận mắt chạm vào những “huyền thoại” trên thế giới này rồi ghi lại nó qua những câu chuyện, những bộ ảnh, những thước phim,… theo – cách – của – riêng – mình, trước khi nó có thể biến mất hoàn toàn. Tôi xê dịch tiết kiệm theo cách xin làm TNV quốc tế, làm WWOOF trong các trang trại, ở nhờ qua couchsurfing, xin đi nhờ xe và sống “man di mọi rợ” như người địa phương.

Leave a Reply