Nepal

🇳🇵Nepal (Chap 30): Câu chuyện với Jeff ở Nepal (tập 8 ): Nụ hôn hụt thứ 2

nepal 2

🇳🇵Nepal (Chap 30): Câu chuyện với Jeff ở Nepal (tập 8 ).

– – – – – – – – – – – – – –
✅ 1. Chuyện ăn uống.

Những ngày sau thi thoảng tôi cũng bỏ phần ăn ở khách sạn để đi ăn ngoài với Jeff. Và chúng tôi vẫn “fair play” bằng cách phần ai người nấy tự trả. Tôi cũng cảm thấy như vậy thoải mái hơn. Chỉ có một bữa Jeff nói với tôi “bữa nay tôi mời”. Thì duy nhất bữa đó là Jeff mời tôi. Có một bữa thôi nhưng tôi cảm động rớt nước mắt nước mũi.

Không phải là Jeff không ga lăng. Như ở Việt Nam mình, sự ga lăng của đàn ông thường được các cô gái đánh giá trên tiêu chí “chịu chi”. Nhưng văn hóa ở Mỹ họ coi trọng sự độc lập. Dù có là cặp đôi yêu nhau thì khi đi ăn họ vẫn chia đôi hóa đơn. Trừ khi một trong hai người nói mình sẽ mời.

Mà thật sự tiền tip mà mỗi bữa Jeff tip cho phục vụ còn nhiều gấp 2, gấp 3 lần tiền một phần ăn của tôi. Jeff tip tiền nhiều kinh hoàng. Cứ ăn xong một bữa Jeff lại tip riêng cho một người phục vụ 500 – 1000Rb. Còn tôi thì chỉ trả tiền phần ăn của mình, không có tip. Nên điều này khiến tôi hơi thấy có khoảng cách về văn hóa khi đi ăn uống với Jeff.

Mà Jeff ăn nhiều dã man. Mỗi bữa ăn của Jeff luôn gọi đủ 4 món: khai vị, món phụ, món chính, món tráng miệng. Trời ơi đồ ăn luôn bày đầy trên bàn. Trong khi tôi luôn chỉ dám gọi một món chính ăn là đủ no lè rồi.

Mỗi ngày chúng tôi thường đi ăn chung, hoặc uống trà & cà phê với nhau rồi tám chuyện linh tinh.
– – – – – – – – – – – – – –
✅ 2. Nắm tay.

Có một hôm đang đi trên đường bỗng Jeff bất ngờ quay lại, nắm lấy tay tôi dắt đi. Jeff nói ở khu phố Thamel móc túi và lừa đảo rất nhiều. Nên cần đi sát Jeff. Đó là lần đầu tiên Jeff nắm tay tôi dắt đi như vậy.

Tôi vẫn nhớ rõ cái cảm giác khi Jeff nắm tay tôi và dắt tôi băng qua các con đường ở khu phố Thamel, tôi đi phía sau và không thể ngăn được việc mình cứ luôn tủm tỉm cười một cách ngớ ngẩn.

Đó là những khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đầy niềm vui với tôi. Tôi chỉ muốn quên hết mọi thứ ở quá khứ và tương lai. Chỉ tập trung vào hiện tại, tập trung vào ngay khoảnh khắc này thôi. Dù tôi biết mình đang rất xấu xa và ích kỷ.

Tôi thích những hành động quan tâm nho nhỏ như vậy. Nó cho tôi cảm giác ấm áp như thể mình đang được quan tâm và bảo vệ.

(Và cũng vì Jeff đâu có thường xuyên tinh tế như vậy. Nội cái vụ “lon nước ngọt” ở chap trước là đủ biết ổng thiếu tinh tế đến thế nào rồi!!! 😑).

– – – – – – – – – – – – – –
✅ 3. Jeff và son dưỡng môi.

Có một chuyện quên kể. Là Jeff dùng son dưỡng môi cực kỳ nhiều. Nói chung tầm 1 – 2 tiếng là tôi thấy Jeff lấy son dưỡng môi ra quẹt một lần. Đó là lý do vì sao nhìn môi Jeff lúc nào cũng mềm và hồng hào.

Không phải là điệu đâu. Mà người Mỹ họ rất coi trọng việc chăm sóc bản thân từ những điều nhỏ nhặt. Mấy lần thấy quả môi khô bong tróc của tôi, Jeff còn cau có bảo tôi là “thứ người gì không biết chăm sóc bản thân!”.

– – – – – – – – – – – – – –
✅ 4. “Mối tình Châu Á” đầu tiên của Jeff.

Có một lần Jeff kể cho tôi nghe về mối tình của anh với một cô bạn gái ở Thái Lan.

Lần đó anh du lịch ở Thái Lan tận 6 tháng. Trong khoảng thời gian đó anh có quen và yêu một cô gái người Thái Lan. Cô gái đó đúng mẫu người Jeff thích: trẻ trung, sexy và chiều chuộng Jeff. Suốt thời gian quen nhau không đòi hỏi gì cả.

Cho đến khi Jeff trở lại Mỹ, cả 2 liên lạc online một thời gian thì cô gái nói có việc cần một số tiền lớn để chữa bệnh cho người nhà. Jeff đã tin tưởng và chuyển tiền ngay cho cô gái mà không suy nghĩ. Và kể từ đó, cô ấy đã biến mất mà không để lại một dấu vết gì. Jeff bị sốc và hụt hẫng một thời gian sau đó. Nên sau này anh cũng cảnh giác hơn với các mối quan hệ. Anh nói nếu có kết hôn với ai đó, anh sẽ tìm hiểu họ khoảng 5 năm mới dám kết hôn.

Nhưng cũng từ đó Jeff quyết định tạm thời không tiến quá sâu vào một mối quan hệ nào nữa. Nếu có quen ai cũng chỉ vui chơi thoáng qua. Anh không muốn ràng buộc với một mối quan hệ nào.

– – – – – – – – – – – – – –
✅ 5. Lần thứ 2… hôn hụt!

Chiều hôm ấy chúng tôi ngồi uống cà phê ở một sân thượng và ngắm cảnh hoàng hôn Kathmandu từ trên cao. Jeff bỗng dở chứng, quay sang ghé tai tôi thì thầm đúng điệu bộ của một bad boy, hỏi: “Hay giờ mình hôn nhau nhỉ?”.

“Hả?” – Cái kiểu thì thầm vô tai đầy lả lơi kia lúc nào cũng làm tôi muốn nổi da gà. 😑 Thấy gứm!

Rồi trong 0.5 giây đầu tiên não tôi bắt đầu loading các thể loại hình ảnh cảnh hôn nhau tôi từng xem trong mấy bộ phim Mỹ tại rạp chiếu bóng.

Ngay lúc đó não tôi bắt đầu hiện lên các cảnh hôn kiểu… vò đầu bứt tóc, cắn xé dữ dội,… 😳

Trời ơi, khủng khiếp!!! 😳

(Thì đúng là trong mấy phim Mỹ người ta hôn nhau dữ dội như vậy còn gì? Đi coi mà thấy mấy cảnh đó là đỏ mặt luôn ấy! 😳 ).

Tự dưng nghĩ đến mấy cảnh đó tôi sợ hãi vật vã! Trong đầu tôi lập tức hiện lên câu hỏi: “Má ơi, nếu hôn một người Mỹ thì mình sẽ bị vò đầu bứt tóc như trong phim vậy hả? Jeff thì ko có tóc rồi. Nhưng mình thì có, mà tóc mình đã hay rụng và xơ rối nữa. Không được!!! Không ổn!!!”

Và ngay lập tức, chưa kịp nghĩ thêm gì, tôi đã phản xạ lại rất nhanh và đầy ngu ngục với câu trả lời: “Á, Hôm nay tôi lại quên đánh răng!”. Và ngay khi vừa nói xong, tôi đã hối hận tận sâu đáy lòng! 🥲

Ngay lập tức… Jeff đưa tay lên ôm ngực rồi nhìn tôi với ánh mắt hết hồn nói: “What?”. Từ đó Jeff không còn chủ động đề nghị vụ hôn với tôi thêm lần nào nữa. Điều này làm tôi vô cùng… cắn rứt!

Tôi đã hy vọng Jeff sẽ đề nghị lại lần thứ 3, nhất định tôi sẽ bình tĩnh và đón nhận hơn, chứ không ngu ngục như vậy nữa. Nhưng không, Jeff đã cạch mặt tôi sau 2 lần tôi nói “Tôi chưa đánh răng!”. Có lẽ vì Jeff nghĩ tôi là một đứa con gái toàn quên… đánh răng.

Và sau đó tôi đã luôn trăn trở như chiên cá, giày vò bản thân với câu hỏi “Làm sao đây? Người mình thích muốn hôn mình mà mình lại từ chối với một lý do thật đáng sợ. Mình hối hận quá…. Chẳng lẽ giờ mình lại mặt dày chủ động?”

(vụ này còn kể nữa, hẹn tiếp 6:00 sáng mai nhé…)🥲

– – – – – – – – – – – – – –
📸 Photo: Mũ fake nha mọi ngừi. Do tui hem thích nhìn quả đầu trọc nên tui ghép cái mũ zô.

Bình luận ^^!

Published by Mai Hương

Tôi là một kẻ lang thang, chụp choẹt linh tinh, sưu tầm các câu chuyện và đi viết dạo. Đơn giản vậy thôi. Tôi thường tìm đến với những vùng đất hoang sơ, những con người với lối sống cổ đại và những nền văn hoá sắp biến mất. Tôi muốn được tận mắt chạm vào những “huyền thoại” trên thế giới này rồi ghi lại nó qua những câu chuyện, những bộ ảnh, những thước phim,… theo – cách – của – riêng – mình, trước khi nó có thể biến mất hoàn toàn. Tôi xê dịch tiết kiệm theo cách xin làm TNV quốc tế, làm WWOOF trong các trang trại, ở nhờ qua couchsurfing, xin đi nhờ xe và sống “man di mọi rợ” như người địa phương.

Leave a Reply