Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 13): Vì sao Ziro lại là vùng đất nhạy cảm và nhiều chốt chặn kiểm soát khắt khe như vậy?

Lá cờ Ấn Độ tung bay trên lãnh thổ Ziro, bang Arunachal Pradesh.

Một bữa nấu ăn ở nhà của anh nhà báo Shankar, mình có hỏi chuyện về vụ quá nhiều chốt chặn giăng khắp đường đến Ziro. Và tại sao khu vực bang Arunachal Pradesh lại nhạy cảm đến vậy. Shankar kể một số chuyện về chiến tranh biên giới Trung – Ấn cho mình nghe. Sau mình cũng có tìm đọc thêm các tài liệu khác về vụ này để có cái nhìn khách quan hơn. Nói vậy chứ có khách quan thế nào mình cũng theo phe Ấn thoai. Vì sao ư? Vì mình ghét China vãi noài.


Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 12). Đường đến Ziro, bang Arunachal Pradesh.

Binh sĩ hay cảnh sát Ấn gì đó đang kiểm tra passport của tuôi nè. Khu vực này rất nhạy cảm nên lúc chụp ảnh cảnh sát Ấn kiểm tra permit cũng chỉ dám chụp lén thoy.

Tại bến xe Itanagar, đón chúng tôi là một anh tài xế siêu đẹp trai và phảng phất nét phong trần đầy khí chất, có tên Nuru Arka. Nghĩ lại tui ước chi nếu hùi đó anh đổi vị trí với anh nhà báo Shankar Dutta thì có khi bữa cầu hôn tui cũng tặc lưỡi mà ở lại Ấn làm “cô râu” luông ròy. Cơ mà đa số những người thích tuôi toàn người khum đẹp…. (Chồng hiện tại của tuôi là Rav – cũng béo như nhợn ấy, chán lắm ông giáo ạ!).

Sau khi dò hỏi vài câu “Không phải đến từ China chứ?”, “Đã được cấp giấy thông hành chưa?”, Nuru Arka vui vẻ trèo lên nóc xe cột lại hành lý cẩn thận trước khi cho xe xuất bến.

Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 11): Ngày đến Itanagar và cuộc gặp gỡ định mệnh với anh nhà báo Shankar Dutta.

Photo: Cuộc gặp gỡ định mệnh với anh nhà báo Shankar Dutta tại bến xe trung tâm thị trấn. À các bạn có thấy cặp kính đen bay lơ lửng vô lý trong ảnh không? Mình xin lũi, chẳng là ảnh này mắt mình bị fail, nên mình đưa vô app ghép vô 1 cặp kiếng để che quả mắt bị fail đi. Mình đổi kính một chặp xong mình quêng béng mất xóa cái kính còn lại. Nên tấm ảnh bị lỗi vậy á. Thoai kệ nó, mình nhác chỉnh lại nên để luông. Hehe.

————————

Sau gần 7 tiếng di chuyển xuyên đêm, thị trấn Itanagar dần hiện ra trong làn sương trắng lẫn khuất trong núi đồi.

Từ ga tàu Naharlagun (thuộc thị trấn Itanagar), cả nhóm phải di chuyển thêm 15km bằng xe buýt đông nghẹt người mới đến được trung tâm thị trấn Itanagar. Từ đây chúng tôi sẽ dừng ở bến xe trung tâm để mua vé xe đi tiếp đến Ziro.

Và tại đây chúng tôi đã gặp anh nhà báo Shankar Dutta – một anh chàng khá nhiệt tình và tốt bụng. Người mà sau này sống chết đòi cưới tui làm vợ :))) Mà khoan, chưa đến lúc kể vụ đó. Từ từ rồi khoai sẽ nhừ!

Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 10): Ngủ trên tàu…🚞

Note xong vài dòng nhật ký, tôi hơi mệt nên ôm balo, oánh một giấc ngủ ngon lành.

Cỡ 3:00 sáng khi có tiếng thông báo gì đó, tui có dậy xíu, mở mắt ra ngó thấy anh Nam và anh Ninh vẫn nằm ôm ba lô, mắt mở trừng trừng, mặt đăm chiêu căng thẳng.

Tui hỏi: “Ủa, sao 2 anh chưa ngủ?”, 2 anh nhìn tui chứ không trả lời. Ờ thì tui hỏi vậy thôi, chứ tui cũng không cần nghe câu trả lời; vì ngay sau khi hỏi, tui lại tiếp tục oánh một giấc tới sáng.

Ấn Độ, Blog

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 9): Tạm biệt nhé, Guwahati…🙂

Vậy là hôm nay đã là thứ 3 (11/4/2017), ngày chúng tôi có thể rời Guwahati – cái ngày mong đợi nhất của cả nhóm – ngày lên đường tới Ziro – nơi có bộ tộc Apatani huyền thoại. Tất nhiên cũng phải qua 1 chặng tàu hỏa đêm đến ga tàu Naharlagun, sau đó bắt thêm 1 chặng xe khách băng đèo núi hiểm trở nữa mới tới được.