Nepal

🇳🇵Nepal (Chap 22): Chấp nhận và bình tâm; thông điệp thứ 3 từ vũ trụ!

22
📸 Photo: Ảnh mình chụp từ cửa của trực thăng cứu hộ trong ngày chia tay với Himalaya.
✅ 1. Lần cố chấp cuối cùng.
 
Lobuche (4910m), 11/3/2016
 
Sáng nay tỉnh dậy tôi thấy cơ thể có vẻ ổn hơn. Tôi tiếp tục ngoan cố năn nỉ Ubrat (porter) gọi điện cho Janak qua bộ đàm để xin Janak cho tôi được tiếp tục hành trình lên lại Gorakshep và Everest Base Camp nhưng Janak vẫn lạnh lùng và dứt khoát: “Không, không và không. Mày không thể tiếp tục. Nếu mày tiếp tục lên độ cao này, chắc chắn mày sẽ bị lại và sẽ không thể trở về được nữa đâu. Hãy tuân thủ quy tắc”.
 
Buông máy, tôi nghẹn họng, trả lại bộ đàm cho Ubrat rồi khoá mình trong phòng ngồi khóc nấc. Khóc chán chê, mắt đau rát, tôi lại lặng thinh nhìn về một ngăn nhỏ của chiếc balo, nơi đó có lá cờ Việt Nam mà tôi đã ghi tên những đứa bạn thân đã ủng hộ hành trình của tôi, còn có dòng chữ “con yêu bố mẹ” mà từ lâu tôi ấp ủ muốn chụp lấy hậu cảnh là đỉnh Everest. Nhưng giờ thì hết hi vọng rồi…
Blog, Nepal

🇳🇵 Nepal (chap 21): Hạ độ cao gấp trong đêm!

Nhìn lại hành trình của mình, có rất nhiều chuyện tôi không thể nào quên. Nhưng cái ngày khó quên nhất có lẽ chính là ngày hôm nay. Ngày tôi đặt chân đến Gorak Shep (5128m) – điểm cuối cùng của cuộc hành trình truớc khi đi lên Everest Base Camp (5364m) nhưng rồi tôi bị sốc độ cao giai đoạn 3 và buộc lòng phải hạ độ cao gấp trong đêm để đảm bảo an toàn.
Nepal, Photos

🇳🇵 Nepal (chap 20): Tôi bắt đầu sốc độ cao nặng hơn ở Gorakshep.

Gorakshep 5128m, 10/3/2016…
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
✅ 1. Cái kết cho “cuộc chiến” giữa tôi và anh Nam Ki
 
Tôi đã đến được Gorakshep 5128m và tiếp tục trở thành người trekking chậm chạp nhất của hôm nay, dù đi từ sớm nhất. Tất cả mọi người đều đã vượt qua tôi.
 
Ngày hôm nay thật sự khó khăn với tôi. Cảm giác khó thở ngày càng rõ rệt. Đến mức mà chỉ việc ngồi xuống cột lại dây giày hay cầm chai nước lên uống thôi cũng khiến tôi thở dốc và hụt hơi như vừa leo cả tầng lầu.
Blog, Nepal, Photos

🇳🇵 Nepal (chap 19): Một vài lời hồi đáp đầu tiên từ vũ trụ…

10/03/2016
Hành trình từ Lobuche (4910m) lên Gorakshep (5128m) – tập 2.
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – –
✅1. Một đêm khó thở và khó ngủ ở Lobuche.
 
Quay trở lại cái đêm ở Lobuche (4910m), cái đêm ngay trước hôm tôi bỏ đi trek một mình. Đêm đó tôi khó thở khủng khiếp. Hình như ban đêm oxy có thấp hơn. Thậm chí tôi phải mở cả cửa sổ để hy vọng không khí bên ngoài làm tôi dễ thở hơn. Nhưng chỉ thấy lạnh buốt óc chứ chẳng dễ thở hơn là bao.
 
Khó ngủ quá nên tôi ngồi dậy ngó ra cửa sổ nhìn lên bầu trời Himalaya. Chà, đây là lần đầu tiên tôi nằm ngắm bầu trời Himalaya về đêm như này. Ở thành phố lớn – nơi mà tôi vẫn ngày ngày lao đi như con thiêu thân vì áp lực cuộc sống. Tôi đã chẳng có không gian và thời gian để ngồi ngắm sao và bầu trời như thế.
Nepal

🇳🇵 Nepal (Chap 18): Bị lạc trên Himalaya và đời thì… chẳng giống phim chút nào! 🤦🏻‍♀️🤷🏻‍♀️

10/03/2016
Hành trình từ Lobuche (4910m) lên Gorakshep (5128m) – tập 1.
 
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Quyết giữ đúng dự định ban đầu để thể hiện thái độ rõ ràng với vợ chồng anh Nam Ki. Sáng hôm sau tôi dậy từ rất sớm. Ăn sáng xong tôi ra hỏi thêm Janak về đường đi để tự bỏ đi một mình trước, tránh mặt 2 người bạn đồng hành kia.
 
Janak gắng khuyên nhủ tôi thêm mấy câu nhưng tôi vẫn không thay đổi ý định. Tôi nói tôi tự tin là mình nhìn được đúng đường đi. “Tôi tự đi một mình được!”. Thấy vẻ cứng đầu của tôi, Janak đành chỉ đường, nói tôi cứ men theo đường bên trái rồi “go up”. Chỉ có điều, Janak không hề cho tôi biết rằng tôi sẽ gặp một cái… ngã ba…