✅ 1. Lần cố chấp cuối cùng.
Lobuche (4910m), 11/3/2016
Sáng nay tỉnh dậy tôi thấy cơ thể có vẻ ổn hơn. Tôi tiếp tục ngoan cố năn nỉ Ubrat (porter) gọi điện cho Janak qua bộ đàm để xin Janak cho tôi được tiếp tục hành trình lên lại Gorakshep và Everest Base Camp nhưng Janak vẫn lạnh lùng và dứt khoát: “Không, không và không. Mày không thể tiếp tục. Nếu mày tiếp tục lên độ cao này, chắc chắn mày sẽ bị lại và sẽ không thể trở về được nữa đâu. Hãy tuân thủ quy tắc”.
Buông máy, tôi nghẹn họng, trả lại bộ đàm cho Ubrat rồi khoá mình trong phòng ngồi khóc nấc. Khóc chán chê, mắt đau rát, tôi lại lặng thinh nhìn về một ngăn nhỏ của chiếc balo, nơi đó có lá cờ Việt Nam mà tôi đã ghi tên những đứa bạn thân đã ủng hộ hành trình của tôi, còn có dòng chữ “con yêu bố mẹ” mà từ lâu tôi ấp ủ muốn chụp lấy hậu cảnh là đỉnh Everest. Nhưng giờ thì hết hi vọng rồi…