Ấn Độ, Blog

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 31 – Chap cuối): Tạm biệt…!

✅ 1. Tối hôm đó chúng tôi transit ở sân bay Kolkata cả đêm, trước khi bắt đầu bay tiếp tới Malaysia vào rạng sáng hôm sau.
 
Tôi vừa trải chiếc khăn choàng dày của mình ra sàn, vừa nói 2 anh “nằm ngủ tạm lấy sức để sáng sớm bay tiếp chuyến bay thứ 2”. Trong lúc 2 anh ngủ tôi vẫn thức canh hành lý.
Ấn Độ, Blog

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 9): Tạm biệt nhé, Guwahati…🙂

Vậy là hôm nay đã là thứ 3 (11/4/2017), ngày chúng tôi có thể rời Guwahati – cái ngày mong đợi nhất của cả nhóm – ngày lên đường tới Ziro – nơi có bộ tộc Apatani huyền thoại. Tất nhiên cũng phải qua 1 chặng tàu hỏa đêm đến ga tàu Naharlagun, sau đó bắt thêm 1 chặng xe khách băng đèo núi hiểm trở nữa mới tới được.

Ấn Độ, Blog

🇮🇳 Chap 3: Hành trình đến Ziro, Ấn Độ – “Em muốn khóc!

✅ 18:35, 08/4/2017 in the messenger
Tôi: “Em mệt quá. Em muốn khóc…”
Rav: “Vì sao? Em bước đến vùng đất mới mà. Em phải đang hào hứng lắm chứ?”
Tôi: “Có nhiều thứ phát sinh nằm ngoài tầm kiểm soát của em. Kế hoạch buộc phải thay đổi đột ngột. Lát em kể sau nha. Giờ anh giúp em một việc với…”
————————–
Blog, For me

Mình đã không còn sợ “mất mặt” nữa!

Mỗi người chúng ta phải chăng luôn có 2 bộ mặt? Một cái được xây dựng trên những tiêu chí mà xã hội yêu cầu: Làm cô giáo là phải như này, làm người nổi tiếng là phải như kia, là sếp thì phải như nọ,…
Xã hội đã đặt ra và áp lên cho chúng ta quá nhiều quy tắc và bắt chúng ta lao theo nó. Và ai mà làm trái quy luật ấy thì sẽ nghiễm nhiên bị người đời phỉ báng.
“Thật mất mặt!”