Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 11): Ngày đến Itanagar và cuộc gặp gỡ định mệnh với anh nhà báo Shankar Dutta.

Photo: Cuộc gặp gỡ định mệnh với anh nhà báo Shankar Dutta tại bến xe trung tâm thị trấn. À các bạn có thấy cặp kính đen bay lơ lửng vô lý trong ảnh không? Mình xin lũi, chẳng là ảnh này mắt mình bị fail, nên mình đưa vô app ghép vô 1 cặp kiếng để che quả mắt bị fail đi. Mình đổi kính một chặp xong mình quêng béng mất xóa cái kính còn lại. Nên tấm ảnh bị lỗi vậy á. Thoai kệ nó, mình nhác chỉnh lại nên để luông. Hehe.

————————

Sau gần 7 tiếng di chuyển xuyên đêm, thị trấn Itanagar dần hiện ra trong làn sương trắng lẫn khuất trong núi đồi.

Từ ga tàu Naharlagun (thuộc thị trấn Itanagar), cả nhóm phải di chuyển thêm 15km bằng xe buýt đông nghẹt người mới đến được trung tâm thị trấn Itanagar. Từ đây chúng tôi sẽ dừng ở bến xe trung tâm để mua vé xe đi tiếp đến Ziro.

Và tại đây chúng tôi đã gặp anh nhà báo Shankar Dutta – một anh chàng khá nhiệt tình và tốt bụng. Người mà sau này sống chết đòi cưới tui làm vợ :))) Mà khoan, chưa đến lúc kể vụ đó. Từ từ rồi khoai sẽ nhừ!

Ấn Độ

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 10): Ngủ trên tàu…🚞

Note xong vài dòng nhật ký, tôi hơi mệt nên ôm balo, oánh một giấc ngủ ngon lành.

Cỡ 3:00 sáng khi có tiếng thông báo gì đó, tui có dậy xíu, mở mắt ra ngó thấy anh Nam và anh Ninh vẫn nằm ôm ba lô, mắt mở trừng trừng, mặt đăm chiêu căng thẳng.

Tui hỏi: “Ủa, sao 2 anh chưa ngủ?”, 2 anh nhìn tui chứ không trả lời. Ờ thì tui hỏi vậy thôi, chứ tui cũng không cần nghe câu trả lời; vì ngay sau khi hỏi, tui lại tiếp tục oánh một giấc tới sáng.

Ấn Độ, Blog

🇮🇳 Ấn Độ (Chap 9): Tạm biệt nhé, Guwahati…🙂

Vậy là hôm nay đã là thứ 3 (11/4/2017), ngày chúng tôi có thể rời Guwahati – cái ngày mong đợi nhất của cả nhóm – ngày lên đường tới Ziro – nơi có bộ tộc Apatani huyền thoại. Tất nhiên cũng phải qua 1 chặng tàu hỏa đêm đến ga tàu Naharlagun, sau đó bắt thêm 1 chặng xe khách băng đèo núi hiểm trở nữa mới tới được.

Ấn Độ

🇮🇳Ấn Độ (Chap 8): Vài câu chuyện sinh hoạt trong những ngày “chung phòng” ở Guwahati.

1. Có một đêm, tầm 2:00 sáng, cả nhóm đang ngủ thì tui mơ mẩn chi đó có vẻ vui lắm. Cái tui cứ cười khành khạch thành từng tràng. Mà cười rất to nữa. Thế là 2 người anh bật dậy trừng mắt nhìn tui với một vẻ mặt đầy hoang mang: “Ơ, Em bị gì vậy Hương?” 😳 (chắc tưởng tui bị ma nhập hay gì)… Nghe 2 anh gọi xong tui sực tỉnh và phát hiện mình đang mớ ngủ, xấu hổ chết đi được! 😖


Ấn Độ

🇮🇳Ấn Độ (Chap 7): Hành trình vật vã đi tìm văn phòng làm Permit

📸 Photo: Trong ảnh là bà Hage Lingu ở làng Hari, Ziro, Ấn Độ. Một trong những người phụ nữ Apatani xăm mặt và khoét mũi cuối cùng còn sót lại trên thế giới.

—————————-

Hum bữa lúc hỏi thông tin ở văn phòng du lịch “Arunachal Tourism” có 2 bạn tour guide mời chào chúng tôi đặt dịch vụ làm permit qua họ với giá 50usd/người. Nhưng tôi nghĩ nếu tự làm có khi giá tốt hơn chăng. Tôi muốn coi giá thực tế bao nhiêu nên từ chối và quyết tự dắt 2 người anh đi làm. Và chắc đó là một quyết định ngu muội của tôi. Vì hành trình đi tìm cái văn phòng để làm permit vô cùng vật cmn vã và giá cũng 50 đô. Đậu… xanh ghê!